Nằm cheo leo trên dãy Himalaya hùng vĩ, Bhutan được biết đến như một “vương quốc hạnh phúc” nhất thế giới. Ở nơi này, người ta không cân đo hạnh phúc bằng tiền bạc hay vật chất, mà bằng sự an yên, sự sẻ chia và tinh thần cộng đồng. Với họ, giá trị của một ngày không nằm ở thành tích, mà ở sự tử tế được lan tỏa.
Điều đặc biệt ở Bhutan nằm trong cách họ nuôi dạy con trẻ. Những câu hỏi thường gặp ở nơi khác như “Hôm nay con được bao nhiêu điểm?” gần như không tồn tại. Thay vào đó, cha mẹ thường hỏi: “Hôm nay con đã làm ai mỉm cười chưa?”
Trẻ em Bhutan lớn lên cùng những bài học giản dị:
- Biết cúi đầu chào một cụ già,
- Chia phần bánh cho bạn,
- Hay nhẹ tay thả một sinh linh bé nhỏ về lại thiên nhiên.
Trong bữa cơm, trẻ học cách thầm biết ơn những người gieo trồng, người nấu nướng, người gánh gạo qua núi đồi. Từng chút, từng chút một, lòng biết ơn ấy biến thành sự nhân hậu tự nhiên, không cần răn dạy.
Ngay cả khi con nổi giận, cha mẹ không quát mắng. Họ ngồi lại và thì thầm: “Con đang buồn phải không? Mình cùng hít thở nhé.” Và thế là, cơn giận dần tan như mây trắng qua đỉnh núi.
Ở Bhutan, từ bi không phải lý thuyết, mà là hơi thở thường ngày. Một cái ôm, một ánh nhìn dịu dàng, một lời nói ấm áp – chính là mảnh đất để tình yêu thương nảy mầm trong tâm hồn con trẻ.
Có lẽ, hạnh phúc không nằm ở chỗ dạy con trở thành người giỏi nhất, mà ở việc con không giẫm lên hoa, biết lau nước mắt cho bạn, và biết xin lỗi khi vô tình làm ai đó tổn thương.

Nepal r, Butan phải cẩn thận
T cũng luôn lấy hạnh phúc làm thước đo cho cuộc sống, phải ăn món mình thích, lấy người mình yêu thì cuộc sống mới trọn vẹn
ô khê Bhutan nhé
Đất nước nào cũng có vấn đề của riêng mình nên không cần lý tưởng hoá làm gì. Hiện tại mình không còn để truyền thông dẫn dắt góc nhìn về các nước khác nữa rồi!