Trong lịch sử, nhà Minh đã xác định 15 quốc gia là “bất chinh chi quốc” — tức những nước được miễn trừ việc đem quân xâm phạt. Theo ghi chép trong Hoàng Minh Tổ huấn của Minh Thái Tổ Chu Nguyên Chương, các quốc gia này không chỉ được miễn chinh phạt mà cũng không bị can thiệp vào công việc nội bộ.
Danh sách các quốc gia này bao gồm:
- Triều Tiên — nay là Bắc và Nam Triều Tiên (Hàn Quốc).
- Oa quốc — Nhật Bản.
- Đại Lưu Cầu — nay là quần đảo Okinawa (Nhật Bản).
- Tiểu Lưu Cầu — nay là Đài Loan (Trung Quốc).
- An Nam (Đại Việt) — miền Bắc và Bắc Trung Bộ Việt Nam cho đến Quảng Bình.
- Chân Lạp — Campuchia ngày nay.
- Xiêm La — Thái Lan ngày nay.
- Chiêm Thành — miền duyên hải Trung Nam Việt Nam ngày nay.
- Tô Môn Đáp Lạt — vùng Bà Tô trên đảo Sumatra (Indonesia).
- Tây Dương quốc — vùng bờ biển Coromandel (Ấn Độ ngày nay).
- Chảo Oa quốc — đảo Java (Indonesia ngày nay).
- Phấn Hanh quốc — bán đảo Mã Lai (Malaysia ngày nay).
- Bạch Hoa quốc — vùng tây bắc đảo Sumatra.
- Tam Phật Tề quốc — khu vực Palembang (thành phố lớn trên đảo Sumatra).
- Bột Nê quốc — Brunei ngày nay.
Minh Thái Tổ Chu Nguyên Chương đã nhấn mạnh rằng sự suy vong của các triều đại Trung Hoa trước đó một phần bắt nguồn từ việc duy trì hệ thống chư hầu. Ông cho rằng nhiều nước xưng thần với Trung Hoa chỉ hưởng lợi từ Thiên triều.
Trong số các quốc gia này, Đại Lưu Cầu có mối quan hệ đặc biệt thân thiết nhất với nhà Minh. Nước này thường xuyên cử sứ giả sang triều cống và con cái của quý tộc còn được phép sang học tập tại triều đình Minh.




Chu Đệ kiểu:chắc mình chinh phạt An Nam ông già chắc không biết đâu nhỉ