Ngày Taylor Swift phá kỷ lục doanh số không chỉ đơn thuần là một sự kiện âm nhạc, mà còn là một hiện tượng xã hội. Người hâm mộ không chỉ say mê thưởng thức âm nhạc, mà còn lao vào cuộc chiến để chứng tỏ lòng trung thành với thần tượng của mình.
Có một kiểu fan mới trong thời đại streaming, đó là fan chiến lược, họ không cần nghe nhạc, chỉ cần đổ tiền cho idol của mình. Ví dụ như:
- Adele có kỷ lục? Mua Taylor để “cân lại”.
- Charli XCX trending? “Đẩy Taylor lên đầu cho đẹp bảng.”
- Billboard có tin ai sắp phá kỷ lục? “Không sao, mua thêm vài nghìn bản cho nó khỏi mơ.”
Taylor Swift không hề ngây thơ. Cô hiểu rằng fan thời nay không chỉ muốn nghe nhạc, mà còn muốn chứng minh lòng trung thành bằng tiền. Trước khi ra mắt album, cô đã có đến 9 phiên bản, và ngay sau khi lên sóng với Jimmy, lại tung thêm 4 phiên bản nữa. Điều này không chỉ để fan chọn theo gu mà còn để họ cảm thấy cần phải mua nhiều hơn:
“Không mua đủ, idol tôi sẽ thua người ta!”
Do đó, doanh số 1 triệu bản không đến từ 1 triệu người nghe, mà từ 100.000 người mua 10 bản để dằn mặt đối thủ.
Mindset của fan Taylor là: “Idol tôi phải bán nhiều hơn idol bạn.” Thời điểm này, việc nghe nhạc dường như không còn quan trọng. Điều quan trọng là phải “đè chết” idol khác bằng doanh số bán đĩa.
Đây không chỉ là fandom. Nó giống như một thị trường chứng khoán của cảm xúc, nơi cổ phiếu mang tên Taylor Swift luôn phải xanh, và mọi người giao dịch bằng lòng tự ái. Kết quả là:
- Taylor thắng doanh số.
- Hãng đĩa thắng tiền.
- Fan thắng cảm giác hả hê.
- Chỉ có âm nhạc là thua.
Âm nhạc không còn được lắng nghe, mà trở thành một cuộc thi xem ai bấm “mua” nhanh hơn. Người nghe dường như quên mất lý do ban đầu họ đến với âm nhạc: để cảm nhận, không phải để so sánh số lượng bán.
Nếu bạn thấy vui khi Taylor Swift phá kỷ lục — cứ vui. Nhưng nếu niềm vui đó đến từ việc “dằn mặt idol khác”, có lẽ bạn không còn là fan âm nhạc nữa, mà chỉ là một con chiên ngoan đạo của tôn giáo pop hiện đại, nơi đức tin được đo bằng số album mà fan mua để dằn mặt người khác.




nghe mùi chatgpt
Chấm hóng
Nói thật nha, tui có theo dõi drama lúc 30 vs Red TV ra mắt thì tui thấy bà Adele chơi hơi dơ thật, đặt Vinyl số lượng lớn làm ảnh hưởng bao nhiêu người, còn chọn trùng ngay ngày nhỏ Lơ phát hành Red TV nữa làm nhỏ phải đẩy lên sớm 1 tuần 😅 ý là nếu 2 bên ko phải bạn bè thì cạnh tranh vầy là bt, nhưng Adele cứ lúc này thì khen ngợi con Lơ, lúc thì bảo con của Adele là fan cuồng của Lơ, Lơ còn từng mời cả mẹ con Adele vào hậu trường show mình nữa mà lại chơi kiểu vầy hỏi sao fan con Lơ nó ko ghim 😅
Đừng cay mà :((
Tí quay lại hóng
Chứng tỏ ả có lượng fan đông đảo và giàu vãi đạn. Ns chung k thích cả alb nhưng vẫn mê Opalite thì mua cd thôi có j phải dằn mặt
Cay lắm hả lêu lêu 😘 mà billboard chỉ tính 1 người 4 bản thôi, cưng nên chia 4 nha, 4M bản là 1M người mua đó 😋
Tưởng tượng bạn phải tuyệt vọng đến thế nào để thuyết phục mọi người rằng Taylor Swift “chỉ có 100.000 fan chịu đi mua đĩa”, trong khi sự thật trước khi ra mắt The Life Of A Showgirl đã có gần 6 triệu lượt pre-saves trên Spotify và hơn 12 triệu người đã đến xem tour diễn gần đây nhất của cô ta.
Vô quầy thanh lý ủng hộ chị Dẹo đi em, để ở quầy clearance quài phí quá 🫠
https://www.facebook.com/story.php?story_fbid=1237359588412389&id=100064150776887
Xin lỗi, nhg mà bạn đg ở đâu trg cái lúc khoảng 2 3 năm về trc, cx chính Daydreamer cx khè Swifties về 25 bán đc 3.3M bản trg tuần đầu mỗi khi Taylor đạt cột mốc nào đó. Thêm nữa, Nguyên tắc trg ngành âm nhạc là có tính cạnh tranh của nó, Taylor có tiếng có miếng có demand, Bạn làm như Swifties trẻ con hay gì, mà phải đi kêu Swifties là mua đĩa để dằn mặt ? Taylor có fan trung thành, tụi nó tự nguyện mua, chứ ko phải cái kiểu Taylor ép từng đứa bằng cắt gõ từng nhà rồi xong chỉa s.ú.n.g dô mặt rồi đi kêu mua đĩa cho bả. Đó là lựa chọn của Fan, bởi vì Fan Thích, Fan Mua, Taylor có demand. Nếu cay cú thì nói 1 tiếng, ko ai làm hại bạn đâu. Ngay từ đầu, Album đã đạt đc 1 lượt mong chờ kinh khủng, bằng chứng là album đã lưu về 1 lượt pre-save khủng thậm chí phá vỡ lun kỷ luật r đó