Bộ phim “Hiến ngư” đã chính thức khép lại vào hôm nay, để lại dấu ấn riêng trong lòng người hâm mộ. Nhân vật Tư Mã Tiêu do Trần Phi Vũ thủ vai đã chiếm được cảm tình của không ít khán giả.
Trên trang cá nhân, Trần Phi Vũ chia sẻ bài viết dài để chia tay bộ phim, đánh dấu hành trình 633 ngày gắn bó với nhân vật Tư Mã Tiêu. Câu thoại cuối cùng của nhân vật trong phim: “Em biết tôi?” không chỉ là lời chia tay nhẹ nhàng mà còn đầy ám ảnh với những người đã đồng hành cùng “Hiến ngư”.
Ngay từ khi đọc kịch bản, Trần Phi Vũ đã bị cuốn hút bởi tính cách mâu thuẫn của Tư Mã Tiêu. Trong mắt người đời, Tư Mã Tiêu là một nhân vật lạnh lùng, tàn bạo, nhưng ẩn sâu là một người mang trọng trách lớn lao, sống cô đơn và hy sinh thầm lặng cho đại cục.
Trần Phi Vũ chia sẻ rằng khoảnh khắc nhân vật được giải thoát khỏi phong ấn là lúc Tư Mã Tiêu thật sự được “tái sinh”. Khi lần đầu cảm nhận ánh sáng, gió trời và sự tự do, một giọt nước mắt rơi xuống chính là sự thức tỉnh của một con người từng bị vùi lấp bởi trách nhiệm và nỗi đau.
Giữa thế giới lạnh lẽo của Tư Mã Tiêu, Liêu Đình Nhạn xuất hiện như một đóa hoa nhỏ, không cố thay đổi nhân vật mà chỉ lặng lẽ ở bên, bằng sự chân thành và dịu dàng. Sự hiện diện của cô giúp Tư Mã Tiêu dần hiểu thế nào là yêu thương và được yêu thương.
Hành trình tình cảm giữa Tư Mã Tiêu và Liêu Đình Nhạn là một trong những điểm nhấn đáng nhớ của phim, góp phần tạo nên chiều sâu nội tâm cho nhân vật.
Trần Phi Vũ không xem Tư Mã Tiêu là “vai diễn để đời”, nhưng khẳng định đây là nhân vật đã thực sự thay đổi mình. “Hắn dạy tôi không được đầu hàng số phận, phải dũng cảm đối mặt với mọi thử thách,” cậu chia sẻ.
Từng bước chuyển biến của nhân vật để lại ấn tượng mạnh mẽ trong quá trình nhập vai. “Tôi không chỉ muốn diễn Tư Mã Tiêu, mà còn muốn trở thành hắn trong suốt quãng thời gian ấy,” Trần Phi Vũ cho biết.
Cuối bài viết, Trần Phi Vũ gửi lời cảm ơn đến đạo diễn và toàn thể ekip, cũng như những khán giả đã yêu mến “Hiến ngư” và đồng hành cùng anh trong suốt quá trình này.
“Lần này, tôi không nói lời tạm biệt. Vì những gì Tư Mã Tiêu để lại sẽ luôn ở lại trong tôi.” – Đây là lời khép lại nhẹ nhàng nhưng đầy tình cảm dành cho một nhân vật đã sống trong Trần Phi Vũ suốt gần hai năm.

TPV luôn hết mình vì vai diễn, sẽ tiếp tục ủng hộ 1 người làm nghề nghiêm túc như em
Phim chuyển thể hay hơn t mong đợi. Nói thật là cái hồi có tin chuyển thể thấy mn kêu truyện hot, đại IP tiên hiệp các kiểu, t lại đang hết truyện nên tìm đọc. Đọc được hơn 10c đầu thì nhảy cóc rồi drop tại thấy nó k đặc sắc lắm. Tình cảm nn9 nó kiểu vì chúng m là nn9 nên chúng m phải yêu nhau á.
Lên phim làm đoạn tình cảm này sâu sắc hơn, nu9 cũng chủ động hơn.
Chủ có thằng nam7 là t éo chấp nhận được
Nguyên văn bài viết của Trần Phi Vũ:
“Em biết tôi?”
Đây là câu thoại cuối cùng của Tư Mã Tiêu – trong hình hài Ngụy Tiêu – khi anh đến thế giới hiện đại. Khoảnh khắc câu thoại này vang lên, cũng có nghĩa là câu chuyện của Hiến Ngư đã đến hồi kết.
Hôm nay là ngày Hiến Ngư chính thức kết thúc. Nhớ lại 24 ngày trước, có lẽ nhiều người trong số các bạn vẫn chưa thực sự “quen biết” Tư Mã Tiêu hay tôi. Tôi thấy mình thật may mắn khi đã được cùng mọi người theo dõi bộ phim này trong mùa hè năm 2025 – cùng nhau xem phim, trò chuyện, rồi cùng chào đón mùa thu đang đến.
Nhắc đến “quen biết”, tôi vẫn còn nhớ cảm giác lần đầu đọc kịch bản Hiến Ngư, lần đầu được “quen biết” với nhân vật Tư Mã Tiêu. Trong lời kể của người đời, anh là một kẻ tàn bạo, hung dữ, chỉ cần nhắc đến tên cũng khiến người ta sợ hãi. Một nhân vật mạnh mẽ đến cực đoan, nhưng cũng cô độc đến tận cùng. Anh gánh vác sứ mệnh của gia tộc, dùng chính dòng máu của mình để nuôi dưỡng Canh Thần Tiên Phủ, thế nhưng lại là người luôn bị thế gian chà đạp và hiểu lầm.
Tôi nghĩ, vào đêm trăng non – khi lưỡi dao lạnh đâm vào ngực, khi chiếc đinh khóa hồn bị rút ra – đó mới là khoảnh khắc Tư Mã Tiêu thực sự được tái sinh. Khi linh hỏa vây kín, thiêu rụi mọi thứ, và lần đầu tiên anh có thể cảm nhận được ánh sáng, gió trời qua đôi mắt và cơ thể mình, khi anh đưa tay ra chạm vào linh điểu – biểu tượng của sự tự do – thì giọt nước mắt kia đã lặng lẽ rơi xuống mà chính anh cũng không hay biết. Chính khoảnh khắc ấy, anh mới bắt đầu hiểu thế nào là được sống.
Tôi không thể tưởng tượng nổi, 500 năm dài đằng đẵng ấy, Tư Mã Tiêu đã sống như thế nào. Có lúc tôi nghĩ, anh giống như một ngọn núi phủ đầy tuyết, bị gai góc và dây leo bám đầy, cố gắng chiếm lấy cơ thể anh. Nhưng rồi, trong thế giới lạnh lẽo ấy, một đóa hoa tên là Liêu Đình Nhạn xuất hiện – lặng lẽ, chỉ muốn tắm nắng và lớn lên thật chậm rãi. Đình Nhạn bước vào cuộc sống của sư tổ, khiến anh dần buông bỏ cảnh giác, dạy anh hiểu thế nào là tin tưởng, thế nào là yêu.
Trải qua bao nhiêu giông bão, đến khi Tư Mã Tiêu giật mình nhận ra thì đóa hoa ấy đã nở rộ khắp lòng anh. Anh đã trở thành một con người mong muốn được yêu thương, và sẵn sàng dốc hết tất cả để yêu một người.
Từng câu thoại, từng biểu cảm, từng hành động của Tư Mã Tiêu đều khiến tôi cảm nhận được nỗi đau, sự dằn vặt, tình yêu, nỗi hận – thậm chí là sự mơ hồ, buông bỏ, tất cả trộn lẫn trong anh. Những dòng chữ miêu tả nhân vật ấy cứ thế đọng lại trong lòng tôi, mỗi lần nhớ lại là tôi lại ngẫm nghĩ mãi không thôi. Tôi nghĩ, cũng nhờ những cảm xúc ấy mà tôi có thể phần nào hiểu được sự cô đơn nặng nề trong anh, cũng như ngọn lửa âm ỉ luôn cháy trong tim anh.
Tôi thật sự muốn diễn cho ra nhân vật này – thậm chí, trong một khoảng thời gian, tôi muốn “trở thành” Tư Mã Tiêu.
Quãng thời gian được đồng hành cùng Tư Mã Tiêu đã dạy tôi cách không đầu hàng trước số phận, dạy tôi phải mạnh mẽ mà đối mặt với nó. Anh ấy đã thay đổi tôi rất nhiều, cũng giúp tôi hiểu bản thân mình rõ hơn. Gặp được sư tổ, được trở thành anh ấy – đó là may mắn lớn lao trong đời tôi.
Cuối cùng, tôi muốn gửi lời cảm ơn đến đạo diễn Ôn Đức Quang, biên kịch Lộ Lộ cùng tất cả các anh chị em trong ekip Hiến Ngư, từ trước đến sau máy quay. Cảm ơn Youku, cảm ơn nhà sản xuất Châu sư phụ, chị Trân, anh Hằng Lợi và chị Kim Vũ.
Cảm ơn tất cả những ai đã yêu thích Hiến Ngư, yêu thích Tư Mã Tiêu.
Cảm ơn các bạn – những “tiểu vũ trụ” luôn ủng hộ tôi từ trước đến nay. Cũng cảm ơn tất cả những ai sẵn sàng lắng nghe, thấu hiểu và tin tưởng tôi. Tôi sẽ mang theo tình cảm này để tiếp tục tiến về phía trước – tiếp tục đóng phim, mang đến cho mọi người thêm nhiều tác phẩm nữa.
Tư Mã Tiêu, từ ngày đầu tiên bắt đầu quay Hiến Ngư, từ lúc tôi trở thành anh – đến nay đã tròn 633 ngày. Lần này tôi sẽ không nói “tạm biệt”, vì những điều anh để lại trong tôi… sẽ còn mãi.
Hẹn gặp lại, ở một thời không khác.
Sao biên kịch lại là Lộ Lộ vậy! Lộ Lộ là bạn diễn cùng mà
Năm 2025 đã có Hiến Ngư để lưu luyến. Tạm biệt.
Ảnh đính kèm bài
Tạm biệt sư tổ rất vui vì đã gặp được một tuyệt thế như TMT😌
“Nếu không gặp Sư tổ, tháng 8 của tôi vẫn vui vẻ. Nhưng nếu không gặp Sư tổ, tháng 8 của tôi đã không vui vẻ đến như thế này” vẫn còn lụy 😭
T chỉ muốn nói rằng TPV thực sự rất tâm huyết với nhân vật của mình, cách phân tích tâm lý nhân vật, thiết kế lời thoại, từng chi tiết đều dụng tâm. Mọi nhân vật đến với TPV em đều hết lòng trân trọng, hết lòng muốn đem đến trải nghiệm tốt đẹp nhất cho khán giả. Sư tổ đã để lại cảm xúc trọn vẹn với t, mong chờ các nhân vật tiếp theo của em
Lần nào cũng dành hết tâm huyết cho mỗi vai diễn, thế nên hôm bữa đọc cmt kiểu diễn toàn trợn mắt này kia chỉ biết bật cười, vì mình chắc chắn người đó không thật sự xem phim :)) Nhớ mãi đoạn lúc Tư Mã Tiêu vừa mới thoát khỏi phong ấn, ánh mắt xa xăm, vừa có nhẹ nhõm vừa có u buồn, khi nghĩ lại một nơi giam cầm mình suốt 500 năm hóa ra lại nhỏ bé đến thế. Sau Tư Mã Tiêu lại càng hóng Đoàn Tư của Mộ Tư Từ, không biết có làm mình lụy như sư tổ không đây