Có ai trong cảnh nuôi con bất lực như mình không?
Thằng bé năm nay lên lớp 8, nhưng mình không hiểu sao càng lớn, nó càng hỗn với mẹ. Mỗi khi mình có việc bận ở cơ quan, không thể đưa con đi học thêm được, mình thường gọi Be cho con đi. Nhưng khi thằng bé ra ngoài mà không thấy mẹ, nó lại nhắn cho mình với câu hỏi: “Đùa vui nhỉ?”.
Tại nhà, mình bày hết cơm canh lên nhưng mà hôm nào nó thích thì ăn, hôm nào không thích, nó lại ngồi chơi điện tử. Mỗi khi nhắc nhở, nó gào lên: “Tí ăn, đun nóng lại đi!”
Em thực sự buồn vì nỗi lòng của một người mẹ. Em cảm thấy quá thất bại trong việc dạy con.

ở Việt mình không trung tâm cải tạo như bên trung nhỉ. giá mà bên Quân đội mở mấy khóa đào tạo cho mấy trẻ vị thành niên thì lại hay.
Cháu nó bị trúng tà rồi, cần trừ tà bằng liên hoàn cước mới trị đc
Tuổi này cho nghỉ học thời gian . Cho đi làm luôn tầm năm là ngoan , tao từng thế tao biết
Chiều nó từ bé thì giờ nó muốn thành bố tướng là đúng rồi. Giờ thử ai động vào nó chút lại chả con vàng con bạc sừng hết cả cồ lên 🥴
Lúc nhỏ thì chiều cho lắm vào. Nào là cục cưng của mẹ,nào là trai yêu của mẹ….đấy,con trai cưng của mẹ đấy.lúc nhỏ k dạy bảo nghiêm khắc đến lúc nó đến tuổi dạy thì,thì dạy vào mắt.càng đánh càng la mắng càng k sơ. Nta muốn uốn 1 cái cây phải uốn từ khi cây con nhỏ mới mềm mới dễ uốn, chứ ai lại đi uốn lúc cây to như cái cột nhà r
Cục vàng từ nhỏ rồi. Vào mình thì cứ đất sỏi đầu tiên đã. Rồi vàng bạc châu báu gì thì tính sau 🙂
Cái giá của “cục vàng của mẹ”
Bé nó bị dính bùa rồi , bạn lên Shoppee thỉnh 2 cây roi mây về sài xem có đỡ hơn không
Chiều nó từ bé thì lớn lên nó vậy ! Trách mình thôi 🤫
Dân mạng vẫn có câu: sự nuông chiều tạo ra kẻ vô ơn. Khả năng là đúng trong trường hợp này.