Trong một cuộc thảo luận trên mạng xã hội, câu hỏi được đặt ra là: Bố mẹ có nên nói thật tình hình tài chính của gia đình cho con cái biết không?
Có một câu chuyện từ thời thơ ấu của tôi mà tôi muốn chia sẻ. Khi còn học lớp 5, mỗi khi mẹ nhận lương, mẹ thường đặt tiền lên bàn và ghi ra một tờ giấy các khoản chi tiêu như:
- Tiền chợ
- Tiền điện nước
- Tiền tiết kiệm
Nếu còn dư, mẹ sẽ chia cho tôi một ít. Còn nếu không, mẹ sẽ nói: “Hết tiền rồi, tháng này con không có phần.” Tôi không bao giờ đòi hỏi vô lý, mà nếu cần mua thứ gì, tôi sẽ thương lượng với mẹ. Mẹ luôn lấy tờ giấy ra để tính toán, và nếu có thể xoay xở, tôi sẽ được mua. Ngược lại, nếu không, tôi sẽ phải chấp nhận.
Dù có lúc tôi ghen tị khi thấy bạn bè có đồ chơi mới, nhưng tôi không cảm thấy mình nhất định phải có. Tôi hiểu mẹ đã làm việc vất vả như thế nào và cũng biết rõ chi tiêu hàng tháng của gia đình.
Có một lần, tôi mang về nhà một cái ba lô mới trị giá hơn 300 tệ. Khi mẹ hỏi tôi mua ở đâu, tôi nói là tiết kiệm tiền sinh hoạt. Mẹ bảo: “Con muốn gì cứ nói với mẹ, mẹ sẽ mua cho, tuyệt đối không được nhận đồ của người khác, biết không? Và cũng đừng bớt ăn để dành tiền, mẹ nuôi được con.” Tôi đã đùa lại với mẹ: “Vậy mẹ mua cho con cái túi Chanel đi.” Mẹ liền hỏi giá, và khi biết đó là 20.000 tệ, mẹ nói: “Quên lời mẹ vừa nói đi, mẹ không nuôi nổi con.”

Để làm gì ???
Niềm vui khi còn nhỏ của trẻ con đa phần ở sự ngây thơ + chưa biết gì về tài chính. Chưa hiểu tiền để làm gì, tích trữ làm gì. Giàu hay nghèo lúc còn nhỏ cũng cỏ lúa bằng nhau. Ngây thơ được những năm đầu đời.
Ko nói cũng được nhưng đừng lâu lâu nói bể hụi được rồi 🐧
giàu thì tiêu kiểu giàu, nghèo tiêu kiểu nghèo r, con cái nó bé biết gì đâu =))
Có. Như tui, nếu giờ ba mẹ đột nhiên nói “thật ra nhà mình giàu lắm, sống nghèo giả khổ chẳng qua cho con trải việc đời thôi” chắc xỉu 7 ngày 7 đim =)))))))
Đọc tiếp ở đây nè: https://www.facebook.com/groups/weibovietnamtruyendaiky/posts/1851396292138491/