Vừa qua, một vụ việc nghiêm trọng đã xảy ra tại Trường THCS Đại Kim khi một nam sinh lớp 7 đã hành hung cô giáo chủ nhiệm vì bị thu món đồ chơi sắc nhọn. Sự việc này không chỉ gây bức xúc mà còn làm lộ rõ sự xuống cấp trầm trọng trong đạo đức và nhân cách của một bộ phận học sinh hiện nay.
Điều đáng lo ngại không chỉ là hành động bạo lực của học sinh, mà còn là thái độ vô cảm và thờ ơ của những học sinh xung quanh, khi không ai có hành động can ngăn, không ai đứng lên bảo vệ người thầy của mình. Hình ảnh này phản ánh một vấn đề thực sự đáng sợ: lớp học không còn là nơi mà học sinh tôn trọng thầy cô, mà là nơi các em sẵn sàng làm ngơ trước bạo lực.
Câu hỏi đặt ra là: Làm sao giáo dục có thể tồn tại nếu chính người thầy không còn tiếng nói trong lớp học? Cái “roi” mà nhiều người nói đến không phải là hình phạt đơn giản mà là biểu tượng của quyền lực và sự tôn nghiêm của người thầy. Cái “roi” ấy không phải để đe dọa hay bạo lực, mà là để đảm bảo rằng học sinh hiểu rõ giới hạn của mình, biết tôn trọng và giữ trật tự trong môi trường học đường. Tuy nhiên, dưới vỏ bọc giáo dục nhân văn, quyền lực này đã bị tước đi.
Quy định mới trong Luật Giáo dục sửa đổi có hiệu lực từ ngày 31/10 đã nêu rõ hình thức kỷ luật đối với học sinh vi phạm, trong đó mức kỷ luật cao nhất là yêu cầu học sinh viết bản tự kiểm điểm có xác nhận và cam kết của gia đình. Điều này thực sự khiến một bộ phận xã hội lo ngại.
Trẻ em không sợ bị đuổi học, không sợ bị phạt, vậy thì chúng còn sợ cái gì? Khi các hình thức xử lý vi phạm chỉ dừng lại ở việc viết một tờ giấy mà không có bất kỳ hình thức phạt nặng nào, làm sao giáo dục có thể đi vào thực chất? Một xã hội mà trẻ em không còn sợ hậu quả của hành động sai trái, nơi mà những hành vi bạo lực và vô lễ không bị trừng trị đích đáng, thì xã hội đó sẽ đi về đâu?
Vụ việc này chính là bài học nhắc nhở về sự xuống cấp của đạo đức học đường và về việc làm thế nào để giữ lại sự tôn nghiêm cho giáo viên trong môi trường giáo dục.
Có thể thấy rằng ngành giáo dục đang được thổi vào một làn gió mới. Có rất nhiều tín hiệu tích cực về cải cách, nhưng để làm tốt hơn nữa thì cũng cần phải nhìn sâu vào cái gốc vấn đề. Chúng ta đang lung lay trầm trọng cái gốc của lễ nghĩa, và cái lung lay này cần được nhìn nhận toàn diện từ gia đình, xã hội và nhà trường.

Giờ đẩy HS đội lên đầu như vậy người thiệt , khổ mãi chỉ là GV😥😥😥😥 thế mà lúc nào các trang cũng nói gv lương cao nhất. Xin thưa vs mn k có chuyện đó đâu ah. Mn phải ở thực tế trong ngành thì mn mới hiểu dc là lương của gv bao nhiêu và nỗi khổ của gv như nào? Giờ kỉ luật cũng k dc kỉ luật hs thì đúng là bó tay luôn .
Giờ thân phận cũng là một giáo viên, nhưng quãng thời gian đi học phổ thông mà bị phạt la lo ngoáy ngoáy rồi chứ dám mà động đến Thầy Cô, bị méc về nhà lại ốm đòn với bố mẹ. Tất nhiên thì cũng có những trường hợp cá biệt, khác biệt. Như những hình ảnh này thì buồn quá.
Giờ toàn con vàng con bạc . Gv bị tước hết vũ khí. Vụ này nếu là cô giáo làm như thế với hs chắc cô bị kỷ luật rồi đình chỉ công tác. Nhưng hs làm như vậy thì chỉ xin lỗi là xong. Thật đau lòng …
Vẫn phải có hình thức kỷ luật nặng hơn để dăn đe các thói hư, tật xấu, tránh suy đồi đạo đức trong nhà trường. Những hình thức kỷ luật thời trước đây: cảnh cáo viết bản kiểm điểm, phạt lao động, cảnh cáo trước lớp, gặp PH, cảnh cáo trước toàn trường, nặng hơn kỷ luật đình chỉ học tập mấy tháng, hơn nữa là buộc thôi học… vẫn là chân ái
Trước có câu: “Tôn sư trọng đạo” hay “Tiên học lễ hậu học văn”, giờ không thấy nhắc đến. Trước con hư lắm cũng chỉ dám cãi bố mẹ vài câu, với Thầy – Cô tuyệt đối không dám.
Các thầy cô để bảo vệ mình thì kệ tụi nó muốn làm vua chúa j cũng được. H toàn con vàng con bạc sau này cha mẹ mới thấy
Giờ to tiếng hay dùng thước đánh như ngày xưa thì mai cô lại kỷ luật, chuyển trường thì dậy thế nào được.
Vậy chứ giáo viên mà đánh lại thì phụ huynh sẽ “tôi sẽ kiện cô lên sở giáo dục, sở không làm được thì tôi sẽ kiện cô ra bộ, ra chính phủ. Con tôi nó có sai thì cô cũng không được đánh nó”
Vậy đấy nhớ 1 vụ: 2 đứa đánh nhau trong giờ thể dục giữa giờ, trong lúc cả trường đang nghiêm túc. Thầy lại đá cho 1 phát xong về méc mẹ, mẹ gọi điện đòi kiện tới sở (đứa trẻ đó quậy nhất lớp)
Do tư tưởng của 1 số bố mẹ trẻ nên tạo ra những đứa con như thế thôi,nó mất dạy từ nhà chứ k phải chỉ ở lớp. Ngày xưa cô Thắm (gvcn lớp 9- dạy môn Hoá),Mình cũng xếp vào tóp đầu của trường ở môn này nên rất được cô cưng. Nhưng tuần ấy có tên trên sổ đầu bài cô vẫn lôi lên bắt nằm lên bàn,vụt cho 5 roi. Ít ai nghĩ là mình bị đánh,nhưng cô thì vẫn quất hết cỡ- mình đau thì ít mà nhục với các em gái thì nhiều. Nên từ ấy về sau hơn 3 năm chưa 1 lần có tên trên sổ nữa
Trong trải nghiệm 12 năm thời đi học của tôi, những tay đầu gấu, sừng sỏ, quậy nhất lớp… chưa có 1 người nào dám động tay động chân với giáo viên, đặc biệt là giáo viên nữ.
Cùng lắm chỉ bực bội im im tự ý đi ra khỏi lớp rồi cúp tiết, hay lầm bầm trong miệng thôi.
Còn đây, 1 học sinh lớp 7 lại dám làm thế với giáo viên, trong khi đó cả lớp thì kéo rèm lại để hùa theo và không ai dám đứng ra can.
– 1 bình luận trên MXH