Trong một buổi giảng tại trường đại học, Giáo sư Sydney Engelberg đã tạo nên một khoảnh khắc đáng nhớ khi ông bế một em bé trong lớp học, thay vì để người mẹ trẻ phải rời đi. Hành động này không chỉ thể hiện sự cảm thông mà còn gửi gắm một thông điệp mạnh mẽ về vai trò của người mẹ trong giáo dục.
Giáo sư Engelberg, với tấm lòng rộng mở, luôn chào đón các bà mẹ sinh viên đến lớp cùng con nhỏ. Ông không ngần ngại cho phép các mẹ cho con bú trong giờ học và luôn xem họ là một phần quý giá của lớp học. Như ông đã nói: “Người mẹ không bao giờ nên bị buộc phải chọn giữa việc làm mẹ và việc học. Giáo dục một người mẹ chính là đầu tư cho cả một quốc gia.”
Khoảnh khắc này đã nhanh chóng lan truyền trên mạng xã hội, nhắc nhở mọi người rằng giáo dục không chỉ là kiến thức mà còn là sự nhân văn và cảm thông. Đó là một thông điệp đầy ý nghĩa, khẳng định giá trị của người mẹ trong xã hội.
Nhiều người mẹ, như tác giả của bài viết này, cũng đã trải qua những khoảnh khắc tương tự. Họ đã học tập và làm việc trong khi nuôi con nhỏ, không phải lựa chọn giữa việc học và thiên chức làm mẹ. Người mẹ được bồi dưỡng kiến thức chính là nguồn sống cần cho con.

Nhỏ này nó giống ông ý y hệt vậy, tí nó khóc ré lên bác có khi thay đổi qđiểm
Mẹ đơn thân hay sao mà k thấy bóng dáng thằng bố nó zị
Được làm mẹ là điều cao cả và thiêng liêng. Nhiều người muốn được 1 lần làm mẹ còn không được. Nhưng làm mẹ không có nghĩa sẽ bỏ rơi bản thân và quên đi ước mơ của họ.
Việt Nam mình cũng rất nhiều các thầy cô siêu ổn mà, mình rất khâm phục các mẹ vừa bầu vừa học, vừa trông con vừa học, toàn siêu nhân thực sự
Mình muốn đi học mà lại ko ai trông con 🙁
Điều tao thắc mắc: thằng nhỏ nghe giảng rồi ngộ ra chân lý hở sao ẻm nín dị
Giáo sư của t cũng vậy. C bạn học t mới sinh được 1 tháng bế con đi học, thầy bế con và dạy để cho c viết. Cứ đang dạy lại ậm ừ cái với đứa bé. Mãi sau bé nó khóc quá c mới phải bế ra ngoài cho em bé ti.
Ở Việt Nam mình cũng có kém đâu, chỉ là các bạn không biết thôi. Năm con mình 4t mình mới bắt đầu học Đại học hệ vừa học vừa làm. Vì không có ai trông nên mình phải đưa con theo đến lớp, mua tập tô rồi mấy quyển toán tư duy cho con tự làm. Mẹ học kệ mẹ, con ngồi cạnh cũng học kệ con. Rồi đến hôm thi hết môn, mình k nhớ là thằng bé đòi cái gì mà mè nheo, thế là thầy giáo đã bế nó lên bục giảng cho ngồi xem máy tính để mẹ làm bài. Năm vừa rồi thằng bé đỗ vào ĐH sư phạm HN, nó vẫn nhớ và nhắc lại chuyện đó, ngày đầu tiên nhập học thằng bé đã đi hỏi thăm xem thầy đó còn dạy k và thầy Hiệu trưởng ký bằng tốt nghiệp cho mẹ đã nghỉ hưu chưa. (Mình cũng học ĐH sp Hà Nội)
Thì tây như v bt mà. Hồi đó mình đi học trong giảng đường ngồi kế bên đứa 5t ngồi tô màu. Mình biết mẹ bé và cũng khá thân vs bả, bả gần 40t r. Mà mình cũng chill, đứa nhỏ cũng ngoan, chỉ ngồi tô màu nên mình thấy khá bt. Rồi còn có ông gs dạy toán đem đứa nhỏ theo, vùea giảng vừa giữ đứa nhỏ. Đám sv cũng 19 20t cũng k ai nói j, vẫn nghe ổng giảng, dù đôi khi nó hơi quậy ném phấn lên bảng. Nhưng kiểu trc đó ổng cũng nói trc nên ngta khá tolerance đứa nhỏ.