Trong thời gian ngắn, Thanh Hóa đã chứng kiến hàng loạt cán bộ bị khởi tố, từ vụ Thiên An Phát đến việc bắt khẩn cấp “bầu” Cao Tiến Đoan. Dư luận không khỏi bàng hoàng trước mức độ sai phạm, nhưng cũng nhận thấy rằng khi công tác kiểm sát được siết chặt, những mảng tối lâu nay đã bắt đầu lộ diện.
Thanh Hóa không phải là trường hợp đơn lẻ. Các đại án Thuận An và Phúc Sơn đã phơi bày cách mà vùng tối đã bám rễ trong quản trị nhiều năm qua. Từ thủ đoạn thông thầu trắng trợn ở Thuận An đến dòng tiền hối lộ hàng trăm tỷ đồng qua nhiều tỉnh trong vụ Phúc Sơn, những khoảng trống giám sát trước đây đã tạo điều kiện cho quan–doanh cấu kết giờ đã bị phơi bày trước công luận.
Việc các doanh nghiệp buộc phải nộp hàng trăm tỷ đồng khắc phục, cùng với việc lãnh đạo địa phương bị đưa ra xét xử, cho thấy ánh sáng kiểm tra đang chiếu vào những góc khuất từng được coi là bất khả xâm phạm.
Cùng lúc, các quyết định kỷ luật như xóa tư cách nguyên Chủ tịch UBND TP HCM đối với ông Lê Thanh Hải hay khai trừ khỏi Đảng bà Nguyễn Thị Kim Tiến phát đi thông điệp rõ ràng: không còn ngoại lệ cho bất kỳ cấp nào, dù đương chức hay đã về hưu.
Những diễn biến này không chỉ củng cố niềm tin rằng bóng tối đang bị thu hẹp, mà còn cho thấy nỗ lực kiểm tra, giám sát đã bắt đầu gắn với trách nhiệm chính trị ở mức cao nhất.
Trong bối cảnh này, phát biểu của Tổng Bí thư Tô Lâm về “không để có vùng tối, khoảng trống nào mà công tác kiểm tra, giám sát không vươn tới được” trở thành kim chỉ nam cho thời kỳ mới. Điều này đặt ra yêu cầu kiểm tra phải chủ động, không chạy theo, và phải đủ sức chạm tới cả những góc khuất khó soi nhất.
Khi Đại hội XIV đang đến gần, tinh thần “thu hẹp bóng tối” không chỉ là lời cảnh báo mà còn là một nhiệm vụ quan trọng.


