📝 REVIEW “HÃY ĐỂ TÔI TOẢ SÁNG”: NGƯỜI SINH RA Ở VẠCH ĐÍCH SẼ VĨNH VIỄN KHÔNG BAO GIỜ HIỂU ĐƯỢC NGƯỜI TỚI VẠCH KHỞI ĐỘNG CŨNG KHÔNG CÓ CÁCH GÌ TIẾN GẦN
Hứa Nghiên từng nghĩ chỉ cần học thật giỏi, cố gắng ngoan ngoãn, hiểu chuyện là ba mẹ sẽ thương yêu mình. Cô đã làm việc quên ăn quên ngủ suốt ba năm với hy vọng sẽ được cất nhắc. Nhưng thực tế lại khác xa với những gì cô mong đợi. Trong tâm trí của bố mẹ và quyết định của sếp, Hứa Nghiên chưa bao giờ được xem là người ngang hàng với những người khác.
Cô gái không có xuất phát điểm như Hứa Nghiên, dù có giỏi nhẫn nhịn và luôn mỉm cười, vẫn không thể so bì với những cô gái nhà giàu xinh đẹp, thông minh. Người ta nói cô ấy trở nên thủ đoạn, nhưng Hứa Nghiên lại cho rằng: “Người không vì mình trời tru đất diệt”. Cô có năng lực, và tại sao phải nhẫn nhịn để trở thành người bị vứt bỏ?
Rõ ràng ai cũng biết cô Lệ thích múa Côn Khúc, nhưng không ai nghĩ tới việc tiếp cận cô ấy từ góc độ đó. Những người sinh ra đã giàu có không bao giờ phải luồn cúi hay phải xin xỏ để đạt được điều họ muốn. “Không có cô tôi vẫn có thể gặp được họ”. Đúng là vậy, nhưng giữa chỉ gặp gỡ và trao đổi những thứ ai cũng có, có sự khác biệt lớn. Hứa Nghiên không xem đó là thủ đoạn mà là cách sử dụng tài nguyên và lợi ích để trao đổi. Tham vọng? Thủ đoạn? Đối với cô, đó chưa bao giờ là những từ xấu mà chính là một lời khen.
(Bài viết chỉ là chút cảm nhận của admin sau khi xem hết 6 tập phim, viết từ góc nhìn của nhân vật Hứa Nghiên. Không có tính cổ xúy những điều nữ chính làm trong phim 🙏)