‘Up in the Air’ là bộ phim Mỹ ra đời vào năm 2009, do Jason Reitman đạo diễn. Phim được chuyển thể từ tiểu thuyết cùng tên của Walter Kirn và lấy bối cảnh trong thời kỳ khủng hoảng kinh tế Mỹ năm 2008, khi nhiều doanh nghiệp phải thực hiện cắt giảm nhân sự.
Phim xoay quanh nhân vật Ryan Bingham, người được thuê bởi các công ty để thực hiện việc sa thải nhân viên. Up in the Air đã nhận được 6 đề cử tại giải Quả cầu vàng và chiến thắng ở hạng mục Kịch bản phim hay nhất. Tuy nhiên, bộ phim lại không giành được giải thưởng nào tại Oscar, mặc dù nhận được sự khen ngợi từ khán giả và giới chuyên môn.
Đặc biệt, trong phim, một số nhân viên bị sa thải tham gia vào các cảnh nhận thông báo “bị đuổi” mà không phải là diễn viên. Họ thực sự là những người vừa mới mất việc và nghĩ rằng mình đang tham gia phỏng vấn cho một bộ phim tài liệu.
Các nhà làm phim đã tạo dựng một đoàn phim tài liệu giả mạo, đăng tải quảng cáo tuyển dụng để tìm kiếm người phỏng vấn nhằm ghi lại tác động của suy thoái kinh tế. Khi những nhân viên mới bị sa thải đến buổi trò chuyện, họ được hướng dẫn để phản ứng như thể họ đang nhận tin bị sa thải thật sự.
Đạo diễn Jason Reitman đã sử dụng “mánh khóe” này với hy vọng rằng cảm xúc chân thật của những nhân viên bị sa thải sẽ giúp hai diễn viên chính, George Clooney và Anna Kendrick, cảm nhận rõ hơn về cú sốc và sự hoang mang của những người chịu tác động từ khủng hoảng kinh tế.
Bảo sao những chia sẻ trong phim lại chân thực đến vậy!

Phim này có đoạn 1 người mất việc nói sẽ nhảy cầu. Và người đó nhảy thật. Kinh!
Mùa dịch covid mình đã ngồi cày phim này. Và thấm…. Có lẽ khi là sinh viên mình xem với tâm thế khác. Và khi đã làm mẹ thì xem với tâm thế khác. Cảm giác của những người đi tới tận cùng của cs
Phim này hay, đây là 1 trong những phim tâm lý xã hội mà tui xem lại hơn 2 lần.