Cách đây 30 năm, mẹ tôi từng đưa ông cụ chục cây vàng để đi mua đất. Tuy nhiên, thay vì sở hữu 55 mét vuông với 7 mét mặt tiền đường Liễu Giai (nay là Văn Cao), ông lại mang về một chiếc xe Cub, với ánh mắt tự hào không thể đong đếm.
Ngày ấy, bố tôi ra đường luôn mặc áo pilot và đội mũ cối Tàu. Ông thường ngậm điếu thuốc Cotab, tay trái cầm bật lửa SK, và tay phải thì lái xe Cub chạy bon bon trên phố.
Túi áo của ông lúc nào cũng có một chiếc khăn mùi xoa. Đi đến đâu, ông cũng lôi nó ra để lau xe, rồi về nhà lại dùng giẻ lau thêm một lượt nữa trước khi dắt vào nhà.
Thời điểm đó, việc sở hữu một chiếc xe máy có giá bằng cả một mảnh đất là điều có thật. Chục cây vàng hồi ấy chỉ có thể đổi được khoảng 8 triệu VNĐ, trong khi mảnh đất năm xưa giờ đã có giá lên tới 40 tỷ VNĐ.
Ông từng nói: “Đời m thèm đất chứ đời t thèm xe, có quay lại thời gian thì t vẫn mua chiếc xe ấy, nó còn ở bên t nhiều hơn cả chúng m…”

Bố tôi cũng cub 82 cũng bằng 2 mảnh đất 🤣 giờ cub vẫn để đi còn 2 mảnh đất Long Biên cũng giá hơn chục tỏi.
Lại chả tiếc bỏ xừ. Bố bạn đang tự dối lòng an ủi bản thân đấy ( hoặc cũng có thể là văn của mấy ông con hiện tại đang trên răng dưới d’ nhưng muốn ăn mày quá khứ từ ông bố ( vì hiện tại của mình không có gì ) 😁😁😁
Nhưng vì có con cub này bố mới úp đc mẹ con đấy con ạ. Trẻ con thì biết cđg :)))
Tôi chỉ cần biết trước 30 phút thôi là 1 ăn 70 rồi. Khỏi cần ngâm vốn chờ 30 năm
Năm 1992 có chục cây vàng thì giờ chắc cũng ko nghèo tí nào đâu
bố t mua máy khâu bàn đạp giờ vẫn trên gác mái,bán thì giá sắt vụn để lại trật nhà,ngày ấy cũng 2 chỉ vàng
Thời đấy nhà nào chả thế toàn mua xe có mua nhà đâu
tư duy kiểu này chả khác tư tưởng xét lại lịch sử.
Trước bố m đi con xe đấy…cả làng người ta biết, ngưỡng mộ..
Giờ mày có 8 tỉ, chả ai biết 🐧
Mẹ tôi mua năm 96 và bây giờ bà vẫn đi con xe ấy 😆