Trong nhiều năm qua, không ít bài báo và chia sẻ trên mạng xã hội đã lan truyền ý tưởng rằng trí thông minh được thừa hưởng chủ yếu từ mẹ. Tuy nhiên, một nghiên cứu từ Đại học UCDavis đã chỉ ra rằng lập luận này cần được xem xét lại.
Theo bài báo của UCDavis, lập luận rằng IQ của con thừa hưởng từ mẹ chủ yếu dựa trên các nghiên cứu cho thấy nhiều gene liên quan đến khuyết tật trí tuệ nằm trên nhiễm sắc thể X. Phụ nữ có hai nhiễm sắc thể X, trong khi nam giới chỉ có một, vì vậy có vẻ hợp lý khi nói rằng trí thông minh “nằm” ở phía mẹ nhiều hơn. Tuy nhiên, sự thật là trí tuệ là một đặc điểm cực kỳ phức tạp.
Nhiễm sắc thể X không thể gánh vác toàn bộ gánh nặng của trí thông minh. Bộ não con người là kết quả của sự phối hợp giữa hàng trăm, thậm chí hàng nghìn gene nằm rải rác trên khắp 23 cặp nhiễm sắc thể. Cả cha và mẹ đều có vai trò trong việc truyền gene cho con cái.
Điều đáng lưu ý là một bài báo khoa học xuất bản năm 2018 cho biết các nghiên cứu di truyền toàn hệ gene gần đây chỉ có thể giải thích 20% của khoảng 50% mức độ di truyền trí thông minh. Điều này cho thấy môi trường và sự nuôi dưỡng đóng vai trò quan trọng hơn trong sự phát triển trí tuệ của trẻ.
Vai trò của mẹ trong những năm đầu đời
Trong những năm đầu đời, người mẹ thường là người có ảnh hưởng sâu sắc nhất đến sự phát triển trí thông minh của trẻ. Những gắn bó mật thiết và tương tác tình cảm bền chặt trong giai đoạn này là cực kỳ quan trọng. Tuy nhiên, điều này không có nghĩa là mẹ có “gene trí tuệ” vượt trội mà là do mẹ thường là người hiện diện và nuôi dưỡng nhiều nhất.
Tác động của cha đến trẻ em
Trong khi vai trò của mẹ gắn liền với sự nuôi dưỡng và bảo vệ, vai trò của cha cũng rất quan trọng. Cha thường khuyến khích trẻ chấp nhận rủi ro và khám phá, từ đó giúp trẻ xây dựng lòng dũng cảm và sự tự tin — những phẩm chất quan trọng của trí thông minh cảm xúc và xã hội.
Các yếu tố khác ngoài cha mẹ
Khi trẻ bước ra khỏi gia đình, giáo viên, bạn bè, môi trường học tập và xã hội trở thành những nhân tố quyết định thêm. Trí thông minh, do đó, không chỉ là sản phẩm của gene mà còn là kết quả của cả một hệ sinh thái nuôi dưỡng và giáo dục.
Tóm lại
Trí thông minh không phải là món quà độc quyền từ mẹ hay cha, mà là một hành trình cá nhân mà mỗi người tự bồi đắp nên. Nó có thể được rèn luyện, phát triển và nuôi dưỡng suốt cả cuộc đời, nếu chúng ta biết cách học hỏi và mở rộng trải nghiệm của mình.

Con trai thừa hưởng TM từ Mẹ, con gái TT từ Bố. TQ đã nghiên cứu 4000 năm rồi
mk nghĩ do môi trường bme và sự kích thích tính tò mò trong đứa trẻ.
Gen hay yếu tố di truyền k quá ảnh hưởng, bởi vì ở 1 môi trường tốt . Sẽ đáp ứng đủ dkien cho đứa trẻ phát triển cả cơ thể lẫn trí óc
trí tuệ là thứ có thể rèn luyện được.
con trẻ thì cho nó đi thật nhiều, trải nghiệm càng nhiều từ khi còn bé để nó mở mang tầm nhìn, đầu óc. đừng nghĩ con còn nhỏ không hiểu nhiều, để lớn rồi đi. bé hiểu ít chứ không phải suy thoái nhận thức, việc đi tiếp xúc với những thứ mới lạ sẽ giúp bé mở rộng giới hạn nhận thức của mình.
bình thường thì cho luyện tập trí lực bằng những trò chơi trí tuệ như sudoku (có loại sudoku siêu khó chồng 7 ô su bình thường với nhau luôn đó) để tăng khả năng suy luận dựa trên liên kết và loại trừ thông tin.
những trò gấp giấy để tăng tư duy về hình học.
kể cả là tự làm đồ thủ công (kết hợp vẽ) để tăng khả năng sáng tạo, cảm thụ nghệ thuật, hiểu hơn về các kết hợp tưởng như bình thường nhưng lại cho ra kết quả mình muốn
cho học một môn nghệ thuật bất kì, vì nhìn nghệ thuật thì có vẻ đơn giản và đẹp, nhưng thật ra lại cần rất nhiều kiến thức và kiên trì, vì nó là sự luyện tập hằng ngày của những điều rất cơ bản – điều này cũng tập được tính kiên nhẫn và niềm vui khi gặt hái thành công từ sự kiên trì hằng ngày cho bé.
đọc sách, tiểu thuyết để “nhập vai” vào nhiều cuộc đời, biết đứng ở nhiều góc nhìn để quan sát, tăng khả năng tưởng tượng, khả năng thấu cảm và học được kiến thức từ nhiều người khác.
thậm chí việc bé tháo lắp đồ chơi, đồ đạc trong nhà cũng là để hiểu thêm về cấu tạo của món đồ, gia đình có thể tạo điều kiện cho bé bằng những món đồ chơi lắp ráp, lego, vv
quan trọng nhất là học, học mọi thứ luôn 😙 từ kiến thức sách vở cho đến học làm cái này cái nọ, từ rửa bát giặt đồ, học sơ cứu cấp cứu, đến học cả nghề. trẻ học được đến đâu thì nâng tầm độ khó, cho học đến đó.
—
mình lớn lên như thế, và từ nhỏ đến tận bây giờ vẫn luôn duy trì các hoạt động rèn luyện trí não. thậm chí hồi đi học phổ thông mình stress quá còn có thể ngồi giải toán để xả stress.
em họ mình là một đứa được nhiều trường đại học đến tận nhà mời đi học thì nó cũng thích đọc vật lý, giải bài khi rảnh dù bạn ấy học ngành toán – tin. các giáo mình theo học cũng có những sở thích giải trí kiểu như vậy.
mình cũng áp dụng tương tự để dạy em gái kém 16 tuổi của mình, và thấy con bé bớt “tồ” hơn hẳn. bẩm sinh em bé ấy đã không thông minh vượt trội, nhưng mình cho luyện nhiều cũng thấy em bạo dạn hơn, hiểu biết hơn, tư duy nhanh nhạy hơn.
Nói theo kiểu sinh học : kiểu hình là sự tương tác giữa kiểu gen và môi trường _ trong đó có kiểu hình là sự tương tác của đa gen